Hai nhà sư đang du hành đến một con sông thì họ
gặp một người phụ nữ trẻ. Sau một hồi đắn đo trước dòng nước chảy xiết, cô ấy hỏi
liệu họ có thể đưa cô ấy qua sông không. Một trong hai nhà sư do dự, nhưng người
kia nhanh chóng đỡ cô lên vai và đưa cô qua dòng nước, đặt cô xuống ở bờ bên
kia. Cô ấy cảm ơn ông và đi tiếp. Khi hai nhà sư tiếp tục cuộc hành trình, một
người cứ băn khoăn nghĩ ngợi. Không thể giữ im lặng được nữa, vị sư bèn lên tiếng“Huynh à, giáo lý của chúng dạy rằng phải tránh mọi tiếp xúc với
phái nữ, nhưng sao thầy lại đỡ cô ấy lên vai và đưa cô ấy đi?”“Đệ à,” nhà sư thứ hai đáp lại” Tôi đã đưa cô ấy sang bờ bên
kia, trong khi đệ vẫn đang cõng cô ấy trong lòng”
gặp một người phụ nữ trẻ. Sau một hồi đắn đo trước dòng nước chảy xiết, cô ấy hỏi
liệu họ có thể đưa cô ấy qua sông không. Một trong hai nhà sư do dự, nhưng người
kia nhanh chóng đỡ cô lên vai và đưa cô qua dòng nước, đặt cô xuống ở bờ bên
kia. Cô ấy cảm ơn ông và đi tiếp. Khi hai nhà sư tiếp tục cuộc hành trình, một
người cứ băn khoăn nghĩ ngợi. Không thể giữ im lặng được nữa, vị sư bèn lên tiếng“Huynh à, giáo lý của chúng dạy rằng phải tránh mọi tiếp xúc với
phái nữ, nhưng sao thầy lại đỡ cô ấy lên vai và đưa cô ấy đi?”“Đệ à,” nhà sư thứ hai đáp lại” Tôi đã đưa cô ấy sang bờ bên
kia, trong khi đệ vẫn đang cõng cô ấy trong lòng”
" DT : mình đôi lúc khác nào vị sư đệ kia .những việc đã qua lại luôn canh cánh mang nặng trong lòng .phải học cách đặt xuống ngay thôi ..."