Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Ô cửa số 1






Từ những ngày Vô Thường mới về đây...
Chiều tối, có bé chim rừng về dưới hiên, loay hoay một hồi, nghe kinh, rồi vùi đầu vào cánh ngủ.
Có những đêm, yên tĩnh, nghe tiếng bé chim rừng líp chíp một mình ngoài hiên. Chắc bé mơ thấy gì đó, giật mình. Sáng sớm hôm sau, bé líu lo kể cho lũ sẻ nghe giấc mơ của mình tối qua, rồi đi kiếm ăn, chiều tối lại về.
Những ngày cuối năm, gió bấc về, rít từng hồi, bé xù lông lên, như mặc thêm áo, tròn quay như quả chanh.
Chừng ấy thời gian, thành người bạn nhỏ..
Chiều qua...
Mưa to, gió tuốt từng nắm lá tung lên trời, gió bẻ gãy cả cành cây lớn, gió quật đổ cả cây to, nước tràn về như thác...
Chiều qua...
Ngoài hiên, lẫn giữa những chiếc lá rừng rách nát là chiếc lông chim ướt đẫm bị gió bẻ gãy đôi. Không thấy bé chim rừng về nghe kinh rồi vùi đầu vào cánh ngủ...
Chiều nay, bé cũng không về...
Có lẽ bé không về nghe kinh nữa...
Trong những ngày mưa bão, có những cánh chim đuối sức, bỏ mình trong gió mưa...
Vô Thường
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 6.8.2017
Om Mani Padme Hum
P/s: này Người! đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con Phật...