Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014
Giữa những cơn mưa chiều
Hà Nội dạo này giống như một cô nàng đỏng đảnh, đang yêu. Chiều nào cũng mưa. Mà đã mưa là mưa dai dẳng ,chứ không tạnh ngay như mưa Sài Gòn. Chiều mưa, tối mưa,đêm mưa và sáng hôm sau thì lại không nắng ngay.Thành phố sũng nước ,âu sầu....
Mùa mưa năm nay, tôi không đi lang thang theo thói quen cũ nữa. Có nhiều lý do ...bận quá ...không còn thời gian.... hay vì cái gì khác.....chẳng biết nữa...Có thể tôi bắt đầu sợ. Sợ cái cảm giác một mình dưới mưa. Chắc chắn nước mắt sẽ hoà cùng mưa cho dù tôi không hề khóc... Cũng có thể tôi sợ vì biết chắc, sẽ không còn ai chờ tôi ở đằng sau những cơn mưa nữa.
Con người là sinh vật kỳ lạ nhất. Nghĩ , muốn và hành động lại thường không giống nhau.
Muốn ...nhưng không thể ...vậy nghĩ và muốn để làm gì nhỉ???
Vượt qua ư?có đủ sức không? ???
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
HN vẫn thế chị nhỉ? Đôi khi giữa những đỏng đảnh của thời t iết, lại tìm thấy một chút gì đó của mình...
Trả lờiXóaCHị nhớ giữ gìn sức khỏe, em luôn nhớ chị