Hồng nhan xưa
Đêm mưa lạnh gió rít qua núi
trong mơ lại thấy cảnh nước mất nhà tan
không gặp người lại nhớ hơn bội phần
Không muốn biệt ly lại phải chịu chia ly
Khói lửa chiến tranh bao giờ mới hết
Được làm vua ,thua làm giặc.Nước vẫn chảy về đông
Đuốc thôi cháy .Nước mắt không khô
Giang Sơn chưa già ,Hồng nhan đã phai
Không muốn biệt ly lại phải chịu chia ly
Hồng nhạn bay về phương Nam,tâm này biết gửi nơi nào
Hồng nhan xưa ,dẫu cho vật đổi sao rời
Chỉ còn tình này mãi không đổi thay
Khói lửa chiến tranh bao giờ mới hết
Được làm vua ,thua làm giặc.Nước vẫn chảy về đông
Xích huyết trường ân
Gạch đen ngói xanh cảnh vẫn như cũcỏ cây vô tình ,không hiểu u sầu nhân thế
Khói lửa năm ấy ,thiêu rụi những j còn sót lại
Một bộ bạch y đưa tiễn cố nhân
Tình xưa đã cạn từ đây
Trăng thanh gió mát
Lang Nha Bảng đứng đầu
Ai còn nhớ tới năm xưa
thúc ngựa phong lưu
mười năm bỗng chốc trôi qua
Vài lần hồn phiêu du giấc mộng xưa
biết bao oan hồn đan chặt
Bóng áo bay bay
Lừa dối lẫn nhau
Bất kể nguyên do
biết thành kẻ xâm lược bại trận
Con đường gió mưa này
Chỉ có bóng người cô độc bước đi
bỏ lại cảm nhận hoan hỉ, bi ai
hạt bụi rơi,nắm dây cương quay đầu lại
quá khứ in dấu trong lòng
Hương thơ xa thẳm
giang sơn không ở trong mắt
trường cung sâu thẳm
lòng người khó đoán
đen trắng ngang dọc
giết phạt không nguyên do
tâm sự nói cười
diệu kế dấu trong tay áo
chuyện trong thiên hạ nắm trong bàn tay
uống một bình rượu
một thân mang bệnh .tính toán trước sau
Những năm tháng sống khó khăn
không hổ thẹn với đời
Lần nay đi núi non nghìn trùng
bóng áo bay bay
Ngàn cuốn huyết lệ thư
Hát đến cùng khúc hát bi thương
Dù cốt xương vụn nát noi chiến trường
ý chí vẫn không nguôi
Đợi Xích Diệm Quân trở về
toàn quân lại một lần nữa
bảo vệ giang sơn
Trường thương giương cao
Đổi lấy biệt ly đau khổ
Dốc hết sức tàn của những ngày còn lại
dòng máu này vẫn sôi sục
tinh thần hào hùng vẫn không mất đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.